Các trường hợp rối loạn nhân dạng phân ly nổi tiếng

Các trường hợp rối loạn nhân dạng phân ly nổi tiếng

Hãy nhớ lại một lần mà bạn đã uống quá nhiều. Ngày hôm sau, bạn có nhớ được bản thân lúc say xỉn đã làm gì không? Bây giờ, hãy bỏ qua yếu tố cồn. Nếu bạn vẫn thấy hoàn toàn trống rỗng, bạn sẽ có điểm chung với những trường hợp rối loạn nhân dạng phân ly nổi tiếng này.

Rối loạn nhân dạng phân ly (DID), trước đây được gọi là rối loạn đa nhân cách, là khi một người biểu hiện hai hoặc nhiều nhân cách riêng biệt khiến họ không thể kiểm soát được cơ thể. Khoảng thời gian “mất điện” là nơi mà phần phân ly xuất hiện. Thường thì các nhân cách không có trí nhớ về những gì đã xảy ra khi các nhân cách khác kiểm soát cơ thể. Nói cách khác, cá nhân có thể không có manh mối nào cho thấy các nhân cách khác thậm chí có tồn tại.

Thông thường, có một nhân cách chi phối và một hoặc nhiều “nhân cách thay thế”. Nhân cách nào chiếm ưu thế trên thực tế có thể thay đổi theo năm tháng. Đôi khi các nhân cách thay thế xuất hiện dưới dạng thù địch, kẻ ngoại xâm đối với nhân cách thống trị, và có thể bị nhầm lẫn với trường hợp quỷ ám. Các trường hợp thực sự của DID là cực kỳ hiếm và hầu như luôn luôn là kết quả của chấn thương hoặc lạm dụng nghiêm trọng. Rối loạn này đóng vai trò như một cơ chế đối phó tâm lý, trong đó tâm lý sẽ ngăn chặn chấn thương. Cuối cùng, chứng rối loạn này là sự thất bại trong việc tích hợp nhiều ký ức, đặc điểm tính cách, danh tính và ý thức khác nhau vào một nhân cách đa chiều, duy nhất.

Đây là những người thực sự mắc chứng rối loạn nhân dạng phân ly. Tất cả những câu chuyện của họ đều là sự thật và được ghi chép đầy đủ. Vượt ra ngoài chủ nghĩa giật gân của những câu chuyện như Tiến sĩ Jekyll và Quý ngài Hyde là một mối quan ngại tâm lý rất thực tế, tuy hiếm nhưng có thể cực kỳ khó chung sống.

Vụ giết người do nhân cách thay thế của Juanita Maxwell thực hiện

Juanita Maxwell không nhớ gì về việc đánh chết cụ bà Inez Kelly, 73 tuổi bằng một cây đèn vào năm 1979. Tuy nhiên, Wanda Weston nhớ lại sự việc với niềm vui sướng. Cô đã thừa nhận như vậy trong phiên tòa xét xử vụ giết người. Vấn đề là: Juanita và Wanda tình cờ cùng là một người.

Maxwell đã từng làm người giúp việc tại khách sạn nơi Kelly ở. Theo Wanda, Kelly đã mượn cây bút của cô nhưng từ chối trả lại. Wanda đi vào phòng của Kelly, và khi người phụ nữ lớn tuổi yêu cầu cô rời đi, Wanda đã giết bà ấy.

Sau khi nhân cách thay thế của Maxwell được nhẹ nhàng thuyết phục trong phiên tòa xét xử cô ấy, thẩm phán đã phán quyết rằng cô ấy không có tội do mất trí. Maxwell bị đưa vào trại tâm thần.

Herschel Walker có một nhân cách vượt trội trong bóng bầu dục

Cựu trung vệ chạy NFL Herschel Walker đã viết về cuộc đấu tranh với việc phải quản lý nhiều nhân cách trong cuốn sách của anh ấy, Breaking Free. “Khi còn nhỏ, Walker bị thừa cân và mắc chứng khó nói. Anh ấy nghĩ rằng ban đầu anh ấy mắc chứng DID như một cơ chế đối phó. “Chiến binh” có động lực cao là một trong những nhân cách thay thế của Walker, người đã thúc đẩy thể lực và khả năng chơi bóng của anh ấy. Một nhân cách thay thế khác, “anh hùng,” là bộ mặt trước công chúng của anh ta. Trong nhiều năm, anh đã kiểm soát được tình trạng rối loạn mà không thực sự hiểu nó là gì. Anh ấy thậm chí còn không nhớ mình đã nhận được cúp Heisman.

Sau khi Walker giải nghệ bóng bầu dục, những nhân cách khác nhau của anh bắt đầu trở nên lộn xộn. Anh ấy rơi vào trầm cảm, đã có lúc chơi trò cò quay Nga với chính mình. Vợ của Walker, Cindy Grossman, đã bỏ anh ta sau một lần phát bệnh mà anh ta chĩa súng vào đầu cô. Đó là thời điểm Walker tìm kiếm sự trợ giúp tâm thần và được chẩn đoán mắc chứng DID.

Ba Khuôn Mặt Của Eve ngoài đời thực

Cuốn sách và bộ phim ra mắt năm 1957 Ba Khuôn Mặt Của Eve dựa trên trường hợp có thật của Chris Costner Sizemore. Sizemore, người qua đời vào năm 2016, thực sự có 22 nhân cách riêng biệt. Trong sách và phim, cô được miêu tả là chỉ có ba nhân cách: Eve Trắng, Eve Đen, và Jane.

Trên thực tế, sự xuất hiện của Jane không phải là dấu chấm hết cho sự đau khổ của Sizemore. Jane, giống như Eve Trắng và Eve Đen, đã chết, được thay thế bằng những nhân cách khác. Có Cô gái chia chuối, người chỉ ăn món tráng miệng này, Cô gái dùng thìa, người chuyên sưu tầm thìa, và nhiều nhân cách khác nữa. Các tính cách cũng có sự khác nhau về khả năng sử dụng các kỹ năng; một số có thể lái xe, và những người khác không thể.

Phải đến bốn năm điều trị với bác sĩ thứ tám của cô, Tony Tsitos, Sizemore mới có thể bắt đầu hợp nhất các nhân cách của mình. Cô ấy đã từng nói rằng cô ấy có một giấc mơ mà ở đó “các nhân cách ở trong một loại đấu trường Hy Lạp. Tất cả cùng nắm tay nhau rồi đi sau một bức bình phong và sau đó mọi thứ biến mất. Họ đã không bao giờ quay trở lại”.

Karen Overhill

Có thể chữa khỏi DID không? Trong trường hợp của bệnh nhân được biết đến với cái tên Karen Overhill, câu trả lời là có. Khi cô 29 tuổi, Overhill được giới thiệu đến bác sĩ Richard Baer để điều trị chứng trầm cảm. Trong suốt buổi điều trị của họ, cô ấy bắt đầu tiết lộ rằng cô ấy đã bị cả cha và ông của cô ấy lạm dụng như thế nào. Bác sĩ Baer đã điều trị cho Overhill trong hơn 20 năm khi ông dần khám phá ra sự thật: cô có 17 nhân cách khác nhau.

Bằng cách sử dụng thuật thôi miên và hình tượng hóa, Tiến sĩ Baer đã có thể giúp Overhill tái hợp nhất các nhân cách của cô ấy thành một tổng thể đầy đủ. Ông đã viết về ca bệnh thú vị của cô ấy trong cuốn Switching Time: A Doctor’s Harrowing Story of Treating a Woman With 17 Personalities. Overhill đã đóng góp một số bức thư, mục nhật ký và tác phẩm nghệ thuật của cô ấy vào cuốn sách. 

Kim Noble có bốn lần chuyển đổi mỗi ngày

Hãy tưởng tượng việc giữ cho hơn 100 nhân cách khác nhau đâu ra đó. Đó là cuộc đời của Kim Noble, được kể trong cuốn tự truyện All Of Me.

Noble sinh năm 1960 trong gia đình có bố mẹ là hai công nhân nhà máy có cuộc sống hôn nhân không hạnh phúc ở Anh. Việc chăm sóc con cái được giao cho bạn bè và gia đình, và vào một thời điểm nào đó trong khoảng từ một đến ba tuổi, cô đã bị lạm dụng nhiều lần và nghiêm trọng. Đó là thời điểm tâm lý của cô vỡ thành từng mảnh, hoàn toàn ngăn chặn vết thương lòng.

Tình trạng của cô ấy không được chẩn đoán cho đến tuổi vị thành niên, ngay cả khi cô ấy được đưa vào diện theo dõi tự tử tại một bệnh viện tâm thần sau khi thường xuyên dùng thuốc quá liều. Ở độ tuổi 20, một lần thay đổi nhân cách đột ngột khiến cô lái chiếc xe tải lao thẳng vào một hàng xe hơi đang đỗ. Điều này dẫn đến một cuộc kiểm tra sức khỏe tâm thần khác, và chẩn đoán bệnh tâm thần phân liệt.

Sau khi được xuất viện tâm thần, bằng cách nào đó Noble lại vướng vào vòng ấu dâm. Khi báo cảnh sát, cô bắt đầu nhận được những lời đe dọa trả thù. Một người đàn ông đã tạt axit vào mặt cô, một người nào đó châm lửa đốt giường của cô khi cô đang nằm trên giường, và mặc dù cô trốn thoát được, ngôi nhà của cô hoàn toàn bị lửa thiêu sạch bên trong. Cô ấy không có hồi ức về vụ việc.

Năm 1995, Noble cuối cùng được chẩn đoán mắc bệnh DID. Nhân cách nổi trội của cô được đặt tên là Patricia, và dưới sự chăm sóc của cô ấy, Noble đã trở thành một nghệ sĩ và sống với con gái của mình.

Shirley Mason giả vờ mắc chứng DID

Theo một cuốn sách mới, Sybil Exposed, của Debbie Nathan, một trong những trường hợp nổi tiếng nhất trong số các ca bệnh DID từng được ghi nhận có khả năng là một lời nói dối. Cuốn sách và chương trình truyền hình ngắn tập Sybil – với sự tham gia của Sally Fields – kể về cuộc đời của một người phụ nữ mắc bệnh DID. Đó được cho là một câu chuyện có thật, nhưng có vẻ như Sybil ngoài đời thực, Shirley Mason, đã giả mạo tình trạng của mình.

Mason ban đầu tìm kiếm sự chăm sóc tâm thần vì cô ấy không ổn định về cảm xúc. Cô trở nên gắn bó với bác sĩ của mình, Tiến sĩ Connie Wilbur, người bị mê hoặc bởi chứng rối loạn đa nhân cách (cách từng gọi DID). Để được chú ý nhiều hơn, một ngày nọ, Mason đến và bắt đầu tự xưng là một người khác, nói bằng giọng trẻ con và thay đổi cách cư xử của mình.

Trong một lần, Mason cố gắng thừa nhận rằng cô ấy đang giả mạo, nhưng lời thú nhận của cô ấy đã bị bác bỏ vì cho rằng đó là một phần của chứng rối loạn tâm thần. Điều thú vị là, nhà trị liệu Herbert Spiegel, người thỉnh thoảng gặp Mason, cũng nói rằng có lẽ cô đã làm giả (giả mạo) vào năm 1997.

Nhân cách thay thế Louis Vivet không thể đi bộ

Louis Vivet là một trong những trường hợp được nghiên cứu rộng rãi nhất về DID trong những ngày đầu của ngành tâm thần học. Vivet sống vào cuối thế kỷ 19. Tuổi trẻ của anh ta bị đánh dấu bởi sự lạm dụng và bỏ bê, và năm tám tuổi, anh bị đưa đến một trung tâm cải huấn.

Đến năm 17 tuổi, Vivet đã là một người đàn ông hoạt bát và thông minh. Khi đang làm việc trên cánh đồng, một ngày nọ, một con rắn lục quấn quanh cánh tay anh ta. Sự kiện này khiến anh ta sợ hãi đến mức bất tỉnh và bắt đầu lên cơn co giật dữ dội vào tối hôm đó. Những cơn bệnh này trở lại nhiều lần, cuối cùng dẫn đến việc anh ta bị tê liệt đôi chân.

Vivet bị đưa đến trại tâm thần Bonneval vào năm 1880. Vào ngày 23 tháng 4, anh bị lên cơn động kinh dữ dội, có lúc bất tỉnh. Khi hồi phục khoảng 50 giờ sau, anh ấy đã lấy lại được khả năng sử dụng chân của mình. Cách cư xử của anh ấy cũng hoàn toàn thay đổi. Sau đó anh ta đã được trả tự do và chứng nhận khỏe mạnh. Cuối cùng anh ta phải chuyển đến một trại tâm thần khác, nơi anh ta tiếp tục bị động kinh, và xen kẽ giữa việc có thể đi lại và không thể đi lại.

Các bác sĩ đã nghiên cứu tổng thể về anh ta, thực hiện các thí nghiệm và thôi miên để thử và rút ra những nhân cách khác nhau mà anh ta thể hiện. Tổng cộng, Vivet biểu hiện ít nhất ba và lên đến mười trạng thái nhân cách khác nhau.

Truddi Chase có 92 nhân cách

Khi Truddi Chase mới hai tuổi, cô chuyển đến vùng ngoại ô sống cùng mẹ và cha dượng của mình. Tại thời điểm này, cô bị lạm dụng tình dục bởi cha dượng, và cuối cùng chấn thương đã gây ra DID cho cô.

Trong nhiều năm, Chase đã có thể kìm nén ký ức của mình bằng cách giữ chúng trong những nhân cách thay thế mà hiếm khi lộ diện. Mỗi nhân cách trong số 92 nhân cách của cô đều phục vụ các vai trò khác nhau và lưu giữ những kỷ niệm khác nhau. Một nhân cách tên là Black Catherine đã nắm giữ phần lớn cơn thịnh nộ của cô ấy. Một nhân cách khác, Rabbit, lưu giữ nỗi đau.

Chase đã viết một cuốn sách về cuộc đời mình, When Rabbit Howls. Cuộc đời của cô cũng được chuyển thể thành một bộ phim điện ảnh có tên The Voices Within: The Lives of Truddi Chase với sự tham gia của Shelly Long, và Chase cũng được Oprah phỏng vấn.

Trường hợp kỳ lạ của Mary Reynolds

Mary Reynolds sinh năm 1785 và chuyển từ Anh đến Pennsylvania khi còn nhỏ. Cô ấy có một phong thái trang nghiêm và u sầu và dành nhiều thời gian cho việc sùng đạo.

Năm 19 tuổi, cô bị mù và điếc trong sáu tuần. Ba tháng sau đó, cô đột nhiên quên cách đọc và viết, mặc dù cuối cùng cô đã tự học lại. Sau đó, phong thái của Reynolds thay đổi và được mô tả là “sôi nổi, hóm hỉnh, thích bầu bạn và yêu thiên nhiên”. Sau năm tháng, cô ấy thay đổi trở lại con người ban đầu của mình, và luân phiên giữa hai nhân cách trong 16 năm. Khi Reynolds bước vào tuổi 30, nhân cách thứ hai một lần nữa tiếp quản, và cô duy trì trạng thái “hoạt bát và hóm hỉnh” cho đến khi qua đời ở tuổi 61.

Reynolds được nghiên cứu bởi Tiến sĩ Samuel Latham Mitchel, người đã công bố báo cáo về “ý thức kép” của cô vào thế kỷ 19.

Chẩn đoán về “Nhân cách hoán đổi” của Eberhardt Gmelin

Trường hợp đầu tiên được ghi chép đầy đủ về cái mà sau này được gọi là DID đã được Eberhardt Gmelin nghiên cứu vào năm 1791. Ca bệnh liên quan đến một phụ nữ 20 tuổi sống ở Stuttgart, Đức. Cô được chia thành hai nhân cách, “Phụ nữ Pháp” và “Phụ nữ Đức”. Người Phụ nữ Pháp nói tiếng Pháp hoàn hảo, cư xử như một quý tộc Pháp, và biết về Người Phụ nữ Đức.

Ngược lại, Người phụ nữ Đức không hề biết đến sự tồn tại của Người phụ nữ Pháp, và nói tiếng Đức với giọng Pháp.

Robert Oxnam không biết mình bị DID

Vào những năm 1980, học giả Robert Oxnam mắc chứng nghiện rượu, cuồng ăn tâm thần, hay bị ngất, và cuộc hôn nhân của ông đã thất bại. Năm 1990, trong một buổi điều trị định kỳ với bác sĩ tâm thần của mình, Tiến sĩ Jeffery Smith, toàn bộ thái độ của Oxnam đã thay đổi. Đột nhiên, trước mặt bác sĩ Smith không phải là Oxnam mà là một cậu bé giận dữ tên Tommy.

Khi còn là một cậu bé, Oxnam bị lạm dụng tình dục và thể chất và từ đó anh ta mắc chứng DID. Anh ta đã được xác định có 11 nhân cách riêng biệt, bao gồm cả Tommy; Bobby, một kẻ gây rối thích trượt patin; The Witch, một sự hiện diện đáng sợ; và Baby, người lưu giữ ký ức về những tổn thương thời thơ ấu của Oxnam. Oxnam đã viết một cuốn sách về trải nghiệm của mình có tên A Fractured Mind.

Ansel Bourne mắc chứng bỏ nhà ra đi tâm phân

Vào một ngày giữa thế kỷ 19, một người đàn ông tên là AJ Brown đã đến Norristown, PA, và mở một cửa hàng nhỏ. Khoảng hai tháng sau, Brown tỉnh dậy và không biết mình đang ở đâu. Hóa ra Brown thực sự là Ansel Bourne, một nhà thuyết giáo đến từ Rhode Island.

Bourne mắc chứng bỏ nhà ra đi tâm phân, một tình trạng tương tự như DID. Đó là tình trạng một người mất tất cả trí nhớ về danh tính và quá khứ cá nhân của mình, nhưng về cơ bản vẫn hoạt động ở trạng thái tự động. Chứng bỏ nhà ra đi tâm phân có thể kéo dài vài tháng, hoặc suốt đời.

(Nguồn: Ranker)

Có Thể Bạn Quan Tâm

    Mục Lục